Đối với Thẩm thị mà nói, nàng từ nhỏ đã muốn gọi thái hậu một tiếng mẫu thân, bây giờ cũng như nguyện. Đối với thái hậu mà nói, nàng là thân mẫu của Thẩm thị, Thẩm thị gọi bà, là bà mong đợi mấy chục năm, bà cũng như nguyện.
Hai mẹ con ôm nhau, trong đại điện hương thơm dìu dịu, Giang Triều Hoa chẳng biết lúc nào đã ngẩng đầu lên, đáy mắt tràn đầy ý cười. Thật tốt. Đây cũng là biến tướng tròn thái hậu tâm nguyện rồi.
Chỉ là…… Giang Triều Hoa liếc nhìn về phía cửa đại điện, nơi nào đó lúc nào đã đứng một bóng người cao lớn. Bóng người kia tránh không để bị người trong điện phát hiện, nhưng lại không nỡ cứ như vậy rời đi. Túc thân vương mặc một thân áo giáp, có chút cúi đầu. Hắn vẫn giữ nguyên động tác đó, không nhúc nhích, hắn cũng không ngẩng đầu, sợ bị người khác thấy hắn cũng đỏ hoe hốc mắt.
“Mẫu thân, mẫu thân.”
Nơi này trong điện không có người, Thẩm thị cũng đã ở đây chờ đợi mấy ngày, thấy mẫu thân đã cất lời, nàng càng kêu thêm vài tiếng.
Nàng ôm lấy eo thái hậu, hít sâu mùi hương trên người thái hậu, cảm thấy an tâm.
Lúc nhỏ nàng gặp ác mộng, thái hậu đều sẽ ôm nàng, nhẹ giọng dỗ dành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT