Đêm đó, vầng trăng lạnh lẽo, sương giăng phủ kín, những bóng hoa chập chờn.
Đạm Yên và Khinh Vân đứng dưới hiên nhìn trăng thở dài.
Khinh Vân: "Thật sự không được thì cứ cho người gửi thư cho cô gia đi, nếu không tiểu thư đói đến ngất thì phải làm sao?"
Đạm Yên: "Cô gia đến rồi thì giải thích sao về việc tiểu thư khóc đến thế này? Lần trước tiểu thư chỉ nói vài câu với Ninh Vương điện hạ mà sắc mặt cô gia đã thay đổi rồi. Bây giờ đừng nói là mời cô gia đến, tốt nhất là cô gia mấy ngày này đừng về!"
Nào ngờ lời vừa dứt, bên ngoài cổng liền truyền đến tiếng vó ngựa.
Muộn thế này ngoài cô gia ra chắc không còn ai khác!
Xong rồi, xong rồi, sợ cái gì thì cái đó đến!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT