Sáng sớm, trong không khí hiếm thấy có chút mát mẻ, ngay cả dòng sông dung nham bên cạnh đều có vẻ không quá nóng.
Cửa lớn thành thị màu đen từ từ mở ra, một đội buôn nhỏ đi ra.
Đội buôn này đa số đều là người tộc Độc Giác, sử dụng phương tiện giao thông là một loại sinh vật như ốc sên lớn, vỏ sò của bọn chúng nhô lên cao vút, bên trên còn đặc biệt mở ra mấy lỗ hổng, có thể thuận tiện để đồ vật.
Mà trên lưng một con ốc sên lớn nhất, trong giáp xác to lớn không có bất kỳ hàng hóa gì, mà là chuyên môn để ra một không gian, Lôi Lâm đang khoanh chân ngồi ở trong đó.
Loại ốc sên này di chuyển tuy rằng không phải đặc biệt nhanh, nhưng thắng ở chỗ vững vàng, hầu như không hề xóc nảy, thậm chí ngay cả nhiệt độ bên ngoài đều bị ngăn cách , khiến Lôi Lâm rất thoả mãn.
Nghĩ tới lúc trước khi tạm biệt, trên mặt Ô Mã có vẻ không nỡ, còn có vẻ mặt sửng sốt của Ô Nhĩ Khóa cùng Ô Ba Nhĩ, Lôi Lâm lại không nhịn được cười.
Hắn căn bản không muốn nhúng tayvào chuyện của những dị tộc này, mà từ khí tức gợn sóng Lôi Lâm cố ý tản ra khiến vị kia trí giả cũng hiểu rõ hắn không dễ trêu, cũng không muốn quả bom hẹn giờ là Lôi Lâm ở lại chỗ này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT