Trong căn phòng bệnh giữa đêm khuya, chỉ có một chiếc đèn ngủ ánh vàng ấm áp nghiêng nghiêng soi xuống.
Tiết Ấu Lăng vốn nên đang nằm ngủ trên giường bệnh, vậy mà đôi mắt cô vẫn mở to tròn xoe. Cô vất vả lắm mới chờ được đến khi Chu Triều nằm yên, thở đều trên chiếc sofa không xa. Sau khi chắc chắn anh thật sự đã ngủ, Tiết Ấu Lăng mới nhẹ nhàng xuống giường—
Vì mắt cá chân trái vẫn còn đang "nửa phế", Tiết Ấu Lăng đành bám giường, tay chân phối hợp, cẩn thận từng chút không gây ra tiếng động, lặng lẽ lần tới bên cạnh sofa.
Chu Triều ngủ rất sâu, giữa chân mày hơi nhíu lại, chẳng biết đang mơ thấy điều gì, nhưng nhìn qua cũng có thể cảm nhận được nét mệt mỏi của anh.
Tiết Ấu Lăng chăm chú ngắm gương mặt đang ngủ của anh một lúc, mím môi, rồi ngồi bệt xuống tấm thảm bên cạnh, dưới ánh đèn dịu nhẹ, bắt đầu tỉ mỉ vẽ lại từng đường nét trên gương mặt ấy.
Dù Tiết Ấu Lăng nhìn gương mặt này suốt hai mươi năm trời, sớm đã nhìn chán, thậm chí cô còn từng mắng anh là “chó xấu xí”, nhưng phải công bằng mà nói, Chu Triều có thể được gọi danh là “kim cương độc thân của Bắc Thành” – vẫn là có bản lĩnh.
Ngũ quan rõ ràng, sống mũi cao thẳng, đôi mắt vốn luôn chứa nét ngang tàng và bất cần đời, lại mang dáng mắt phượng hơi xếch hiếm thấy. Tiết Ấu Lăng từng tấm tắc bảo lạ, nói có hai mắt này mà không đi làm vịt* thì thật là uổng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play