“Ta hiểu.” Lâm sở trưởng thở dài một tiếng: “Ta thật sự hy vọng, chúng ta có thể độc chiếm. Như vậy, tương lai của chúng ta sẽ thật ổn định! Ta thật sự không muốn trơ mắt nhìn Thự Quang Cơ Địa của chúng ta tụt hậu so với bất kỳ ai.”
“Chúng ta cố gắng hết sức là tốt rồi!” Mộc Cửu Nguyệt nói.
Sau khi cáo biệt Lâm sở trưởng, Mộc Cửu Nguyệt liền đi gặp Lận Trăn và Vệ Liệt: “Ta không ở nhà khoảng thời gian này, không có xảy ra chuyện gì chứ?”
Lận Trăn vừa cười vừa nói: “Không có, ngươi và Tuyết Diên không ở, cả vùng Tây Bắc thái bình đến lạ.”
Mộc Cửu Nguyệt cười hắc hắc: “Đúng vậy, có ta kiềm chế nàng, nàng sẽ không có chỗ để bộc phát.”
Vệ Liệt nói: “Gần đây kinh tế Tây Bắc có phần phồn vinh hơn một chút, tốc độ lưu động điểm tích lũy cũng tăng nhanh. Bốn căn cứ của chúng ta cũng thống nhất điểm tích lũy, lẫn nhau đều có thể mua sắm tiêu dùng tại căn cứ của đối phương. Như vậy cuộc sống của mọi người sẽ dễ dàng hơn.”
“Như vậy rất tốt!” Mộc Cửu Nguyệt gật gật đầu: “Lúc này là khoảng thời gian đệm, là lúc phải phát triển mạnh mẽ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play