Vu Thế cười nói: “Không sao, ngươi là ngoại lệ.”
Mộc Cửu Nguyệt: “A a a a a.”
Lại muốn đánh người rồi sao?
May mà lúc này, Hoa Đan Đan tới.
Hoa Đan Đan trực tiếp tới, chen Vu Thế ra, đứng bên cạnh Mộc Cửu Nguyệt, cười chào hỏi: “Cửu ca, sao ngươi đến mà không cho ta biết tiếng?”
“Cái này không kịp sao?” Mộc Cửu Nguyệt thuận thế nhéo nhéo má Hoa Đan Đan, coi như đem tay của Vu Thế, đều cọ lên mặt Hoa Đan Đan.
Hoa Đan Đan thấy Mộc Cửu Nguyệt thân thiết với mình như vậy, lập tức vui mừng khôn xiết: “Cửu ca…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT