Nhưng người nước ngoài cũng không ngốc a, nhao nhao nâng giá, ôm đất thổi giá.
Cái này sẽ là người trên đánh cờ, cùng tầng dưới chót người không có quan hệ gì.
Mộc Cửu Nguyệt ngủ mấy giờ tại khách sạn, chờ trời tối hẳn, nhiệt độ bên ngoài giảm xuống sáu mươi độ, nàng mới từ Không Gian lấy một chiếc xe ra, tiếp tục lên đường hướng thành phố k.
Khi ra khỏi thành, trên đường nàng gặp phải mấy chiếc xe tang. Tài xế của những chiếc xe đó nhao nhao thò đầu ra nhìn, tất cả đều lộ vẻ buồn bã.
“Thời tiết chết tiệt này, nóng muốn chết. Lời này trước kia chỉ là khoa trương, giờ thì đúng là sự thật,” một tài xế taxi, người trần lưng, mặc quần đùi, thở dài nói. “Nghe nói nhà tang lễ phải xếp hàng, cây củi không đủ để hỏa táng, người chết quá nhiều. Toàn là những người già không nỡ mở điều hòa hay quạt.”
“Cái này ngày nào cũng mở điều hòa, tiền điện cũng không kham nổi! Ta làm cả ngày còn không kiếm được hai trăm khối, tiền điện một tháng đã ngốn hai ngàn khối. Sống kiểu gì đây!”
“Đúng vậy, ta đã đón cả cha mẹ về ở cùng, mọi người chen chúc trong một căn phòng để bật điều hòa cho tiết kiệm tiền điện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT