“Vậy chuyện này quá nghiêm trọng rồi,” Vệ Liệt nghiêm túc nói. “Thực vật đều đã tiến hóa ra trí thông minh, động vật biến dị chắc chắn cũng tiến hóa trí thông minh. Vậy nhân loại chúng ta còn không ra tay trước ưu thế sao? Vốn dĩ chúng ta đã sống đủ khó khăn, lại thêm động vật biến dị, thực vật biến dị, nhân loại còn có hy vọng không?”
Mộc Cửu Nguyệt nói: “Tại sao không ra tay trước khi có ưu thế? Chúng ta sẽ tích trữ, sẽ trồng trọt, sẽ nghiên cứu phát minh. Nếu biến dị động thực vật tiến hóa ra trí thông minh, chúng muốn đuổi kịp nhân loại, ít nhất còn cần mấy ngàn năm tiến hóa nữa. Đến lúc đó, nói không chừng chúng ta đã mở ra thời đại vũ trụ rồi sao?”
Vệ Liệt nghe xong, cảm thấy có lý: “Cũng không phải là không thể.”
“Cho nên lo lắng cái gì chứ! Ta đây không lo lắng!” Mộc Cửu Nguyệt nói: “Dưới thiên tai, vạn vật bình đẳng. Dựa vào cái gì nhân loại chúng ta gặp tai họa, biến dị động thực vật lại không gặp tai họa? Chúng thậm chí còn thảm hơn chúng ta! Vòi rồng chúng ta có thể tránh trong sơn động, biến dị động vật, biến dị thực vật làm sao tránh? Hình thể càng lớn, lực tác động càng lớn!”
“A, đúng vậy.” Vệ Liệt hoàn toàn bình phục: “Cửu Nguyệt, không ngờ ngươi cũng có lúc động não đấy!”
Đáp lại hắn là Mộc Cửu Nguyệt vung tới một quả táo.
“Ta thấy chúng ta sau này nên lo lắng là bão cát và vòi rồng, biến dị động thực vật không phải là đối tượng ưu tiên suy nghĩ.” Mộc Cửu Nguyệt nghiêm túc nói: “Lần này ta ra ngoài, nhìn thấy thế giới bên ngoài, cơ bản đều bị mưa axit ăn mòn hết cả. Chỉ cần một trận gió lớn, liền có thể tạo thành tai nạn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT