“Cửu Nguyệt, những động vật biến dị, thực vật biến dị này, sẽ cùng chịu chung số phận với nhân loại đến cuối cùng sao?” Lận Trăn hỏi: “Nhân loại có phải là đối thủ của chúng không?”
Mộc Cửu Nguyệt hồi tưởng lại những kinh nghiệm đã trải qua trong kiếp trước, không khỏi thất thần, một lúc lâu sau mới trả lời: “Ta nghĩ, vào khoảnh khắc nhân loại diệt vong, trên hành tinh này còn lại gì? Nếu còn có loài có thể kế thừa, có lẽ chính là thực vật nguyên thủy nhất.”
“Càng mạnh mẽ càng dễ bị hủy diệt. Bất kể là động vật hay nhân loại. Những sinh linh này đều bị hành tinh này vứt bỏ. Rất khó nói, không phải là vì quá mạnh mẽ, uy hiếp tương lai của hành tinh. Dù sao động vật biến dị, thực vật biến dị, đến cuối cùng, không chỉ tiến hóa về thể chất, mà còn cả trí tuệ.”
“Thực vật có trí tuệ, với nhân loại khác nhau ở chỗ nào? Cho nên đều sẽ cùng bị tiêu diệt, bị trục xuất. Cuối cùng chỉ có những động vật nhỏ, thực vật nhỏ không có bất kỳ uy hiếp nào mới có thể sống sót.”
Lận Trăn nhận thấy sự bi thương trong lời nói của Mộc Cửu Nguyệt, không khỏi chìm vào trầm mặc.
“Những chuyện này còn xa lắm, chưa đến lượt chúng ta phải lo lắng.” Mộc Cửu Nguyệt lại lập tức cười: “Con đường của chúng ta còn dài.”
Mười lăm năm tận thế, bây giờ mới qua chưa đến hai năm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT