Tiền Thế, đã từng có người phát hiện, đám kiến bay biến dị này giàu protein, nguyên tố vi lượng, và hơi có độc.
Chỉ cần ăn không quá nhiều, và được nấu chín ở nhiệt độ cao, nó có thể đáp ứng phần lớn nhu cầu nguyên tố dinh dưỡng của cơ thể.
Chỉ là hương vị thực sự không ra gì, mang theo một chút vị chua ôi.
Nếu không phải thực sự đói khát, người bình thường thực sự không muốn ăn thứ này.
Nhưng ở kiếp trước, chính là nhờ ăn đám kiến bay biến dị này, mà cứu sống rất nhiều người đang cận kề cái chết.
Lão Hầu mắt sáng rực lên: “Vậy có nhiều kiến như vậy, có phải là sẽ không chết đói nhiều người như vậy nữa?”
Mộc Cửu Nguyệt gặm xong móng giò, lại bắt đầu gặm đùi gà, trả lời mập mờ: “Về lý thuyết thì đúng vậy. Nhưng là, đám kiến này chỉ xuất hiện khoảng ba ngày. Ba ngày sau, chúng sẽ biến mất không dấu vết như gặp quỷ, muốn tìm cũng không tìm được. Trừ khi bây giờ nhân lúc kiến đang tràn lan, điên cuồng thu thập, dự trữ hàng tồn. Nhưng vấn đề là, với tình hình hiện tại, ai dám ra ngoài bắt kiến? Vừa mới lộ diện, vài phút sau đã bị gặm sạch xương cốt không còn một mẩu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT