“Khốn kiếp!” Tôn Đại Tiêu im lặng nhổ một ngụm nước bọt. “Chúng ta bị người Ngô Gia thôn hại thảm rồi! Nếu biết Vệ Liệt khó đối phó như vậy, chúng ta chết cũng không nên đi trêu chọc hắn!”
“Bây giờ nói những thứ này đều đã muộn. Anh rể, chúng ta chạy đi!” Kiều Thủ Thành nói với Tôn Đại Tiêu. “Vũ khí của chúng lợi hại như vậy, chúng ta hoàn toàn không đấu lại!”
Tôn Đại Tiêu không nỡ bỏ lại gia sản mình tích góp được. “Chúng ta đông người như vậy, chỉ cần dựa vào số lượng cũng có thể tiêu hao hết đạn của chúng!”
Kiều Thủ Thành cẩn thận ngẩng đầu liếc mắt, vừa lúc nhìn thấy Mộc Cửu Nguyệt dẫn theo đao Đường, một bước một nhát bổ xuống.
Ngay cả hắn, một kẻ nghiện giết người, cũng không khỏi rùng mình.
Cái hậu sinh này, còn hung ác hơn cả hắn.
“Anh rể, cây xanh còn đó thì không lo hết củi. Chúng ta chuyển sang nơi khác bắt đầu lại! Mất mạng thì coi như mất tất cả!” Kiều Thủ Thành khuyên nhủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT