Ta hoảng hốt lùi lại, xoay người bỏ chạy ra khỏi căn nhà.
Đêm tối dày đặc, vào đến rừng thì chỉ còn một màu đen kịt. Ta cắm đầu chạy, cỏ cao và cành cây quất vào người từ bốn phía. Bỗng nhiên, chân vấp phải vật gì đó, ta loạng choạng suýt ngã nhào về phía trước.
Tay kịp vịn vào một thân cây lớn bên cạnh, lòng bàn tay bị vỏ cây cào rát, đau buốt.
Đôi mắt đỏ rực kia như vẫn còn lởn vởn trước mắt. Ta thở dốc, tim đập như trống trận, mà sống lưng lại lạnh toát.
Trong lòng hối hận không thôi, ta không nên dùng lam bối để trị thương cho Nhược Bàn. Ta hoàn toàn không ngờ lam bối trên đảo này lại mãnh liệt đến vậy. Đôi mắt đỏ ấy… cũng là do lam bối sao?
Đầu óc rối bời, như có ai đang gõ trống trong óc. Quá nhiều chuyện chồng chất thành một mớ hỗn độn, không sao lý giải nổi.
Ta chợt nghĩ đến Tử Si, hắn là Thần Quân, nếu có ai hiểu được tình trạng của Nhược Bàn, thì chỉ có thể là hắn. Nhớ lại dáng vẻ đau đớn và quái dị của Nhược Bàn khi nãy, lòng ta nóng như lửa đốt. Dù vừa rồi xảy ra chuyện gì, giờ phút này, chỉ có hắn mới có thể giúp được Nhược Bàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT