Ta trừng mắt nhìn hắn, chỉ cảm thấy mọi chuyện thay đổi quá nhanh, đầu óc nhất thời không theo kịp.
“Ngươi… chẳng phải đã lên trời vá thiên liệt rồi sao…” Ta há miệng, nhưng lời nói ra lại lắp bắp không thành câu.
Tử Si ngồi dậy, vừa xoa lưng vừa liếc ta một cái đầy khó chịu, lạnh nhạt nói:
“Tự mình không biết nhìn ra ngoài à?”
Ta sững người, đứng dậy bước đến bên cửa sổ, mở ra.
Trời đêm vẫn tối đen, nhưng sấm chớp và mưa lớn đã không còn, chỉ còn những giọt nước đọng trên cây rơi lộp độp xuống đất.
Tạnh rồi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT