“Tốt lắm, hai chúng ta có tay có chân, trong phòng này chỉnh lý sạch sẽ gọn gàng, ta cảm thấy rất tốt.”
Vân Tú mím miệng, cuối cùng vẫn nuốt lời vào trong.
Cô nương đã đủ khổ, nàng vẫn là đừng làm cô nương phiền lòng.
Khi màn đêm buông xuống, Vân Tú mang đồ ăn trở về.
Mặc dù người trong phủ đều đối nàng mặt lạnh, nhưng ít nhất cũng không cắt xén đồ ăn của các nàng.
Bất quá, Lương Vũ Hoa không có chút khẩu vị nào, hai ngày này, trong lòng nàng rối bời, cho dù sơn trân hải vị bày ra trước mắt nàng, nàng cũng ăn không vô.
“Cô nương, cơm canh đều lạnh rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play