"Thiếp tận mắt thấy, Vương phu nhân bảo nàng đi đông, nàng tuyệt đối không dám đi tây. Cái cửa hàng trang sức đó, người bán hàng nói, quận chúa rõ ràng ghét chiếc trâm vàng đó quê mùa, Vương phu nhân chỉ cần liếc mắt một cái, nàng liền ngoan ngoãn móc ngân tử ra mua."
Lão phu nhân nghe xong hai mắt sáng lên, những ngón tay đầy nếp nhăn không tự giác vuốt ve mép chén trà.
Thân di nương nheo mắt nhìn sắc mặt của bà, lại nói khẽ: "Nếu là thiếp thân nói, làm người làm dâu, nên có dáng vẻ của người làm dâu. Chúng ta Đại phu nhân và thế tử phu nhân..."
Nhắc đến Nguyên Uyển Như, ánh mắt lão phu nhân lại ảm đạm đi.
Bà nhớ lại dáng vẻ nói năng như đao của Nguyên Uyển Như trong Vọng Xuân đường ngày đó, không khỏi rụt cổ một cái: "Cái Nguyên thị đó... cũng không phải là người dễ chung sống..."
Không muốn thừa nhận, nhưng là, Lục lão phu nhân thực sự không chịu nổi cái miệng của Nguyên Uyển Như.
Lời nói như dao cắt vào tim, vạn nhất bị nàng chọc tức bệnh, khó chịu còn không phải chính bà sao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play