“Ta làm quan trong triều, chưa từng ỷ thế hiếp người, ngay cả Hoàng Thượng cũng không thiếu lời khen ta công chính liêm khiết. Ta sẽ không vì chuyện của nhạc gia mà hủy hoại thanh danh của mình.”
Thân thủ không tầm thường, quần áo tinh xảo, khí độ cao quý, lời nói cử chỉ ung dung không vội.
Lý Chính cười khổ. Không ỷ thế hiếp người, sao lại nhắc đến mình là quan, còn nhắc đến Hoàng Thượng? Chẳng phải là muốn nói rõ cho người thôn Tiểu Đường biết, họ có lai lịch bất phàm, là những nhân vật không tầm thường ở thôn Tiểu Đường sao?
“Các ngươi rốt cuộc muốn thế nào?”
Nguyên Uyển Như ung dung ngồi xuống. Lục Giang Niên theo sát phía sau, ngồi xuống bên cạnh nàng, nhấc bình trà lên rót cho nàng một chén: “Nương tử, đừng vội, chúng ta từ từ nói.”
Nương tử nhà hắn đọc sách rất nhiều, luật pháp triều đình đều nằm lòng, không cần hắn ra tay, nàng đã giải quyết mọi chuyện.
Trong mắt Lục Giang Niên lóe lên vô số tia sáng lấp lánh, soi sáng đôi mắt đen của hắn. Trong nét mặt chỉ còn lại nụ cười ôn hòa, dịu dàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT