Hắn nhẹ nhàng chân nhẹ tay đặt cánh tay nàng vào trong chăn, rồi lại nhìn ngắm khuôn mặt kiều diễm của nàng một hồi, khóe môi không tự giác hiện lên một vòng cười nhạt.
Thật là ngủ say, bé heo con, không có chút cảnh giác nào.
Hắn đi ra cửa, từ chỗ tối gọi một người đến: “Ngươi dùng đá gõ cửa sổ Bạch cô cô, dẫn nàng đến đây, sau đó cho ta một tín hiệu.”
Người kia lập tức lách mình biến mất, Lục Giang Niên im lặng chờ một lát, nghe thấy tiếng chim hót quy luật vang lên bên ngoài Miên Nguyệt Các, liền biết Bạch cô cô đã đến.
Hắn trầm giọng phân phó Lưu Chi: “Đệm dưới đất trải quá dày, ngủ đêm qua không thoải mái, tối nay các ngươi trải ít một lớp đệm.”
“Bây giờ trời còn sớm, tranh thủ lúc Bạch cô cô chưa tới, đem đệm thu dọn kỹ càng.”
Lưu Chi lập tức gật đầu, nhưng lại cảm thấy kỳ lạ, sao Đại công tử lại không nói việc này giữa nhà, nhất định phải ra đến cửa phòng mới nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play