“Trông vị sư huynh này có vẻ rất ghét chúng ta, nhưng nếu đã ghét thì sao không nói với trưởng lão chia nhóm”, người này rõ ràng là bắt nạt kẻ yếu.
Lại sợ trưởng lão có ấn tượng xấu về mình, lại ghét họ cản chân, Vân Thất Thất không cần nghĩ cũng biết suy nghĩ của hắn.
Nghe lời của Vân Thất Thất, Phương Minh khinh thường nói: “Ta không nói với trưởng lão chia nhóm thì các ngươi đi mà nói, ta đâu có bảo các ngươi không được đi.”
“Tu vi trên người ba người các ngươi đều mờ ảo, chắc chắn vẫn là Trúc cơ, trong đám sư huynh đệ các ngươi chỉ có ba người các ngươi là tu vi thấp nhất.”
Nếu được phân với người khác, Phương Minh e là sẽ không bất mãn đến vậy, nhưng ba người này, tu vi trên người đều mờ ảo, khí tức cũng không thể nhìn rõ, không cần nghĩ cũng biết là tu vi quá thấp.
Thượng Quan Nghi suýt nữa bị hắn chọc cười, “Ai nói với ngươi chúng ta tu vi thấp, chính ngươi không nhìn ra thì là bản lĩnh của ngươi không tốt, vừa hay, chúng ta cũng không muốn ở cùng nhóm với ngươi.”
Nói xong hắn kéo Vân Thất Thất và Tiết Thần đi tìm trưởng lão chia nhóm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT