Con người là động vật sống theo bầy đàn, không ai có thể sống một mình đến cuối cùng. Nếu Sở Ấu An quá sớm phong bế nội tâm mình, sẽ gây ra sự thiếu hụt tình cảm, biến thành một người lạnh lùng vô tình.
Nàng không kỳ vọng Sở Ấu An sau này có thành tựu lớn lao gì, nhưng hy vọng con bé những điều nên hiểu thì đều hiểu, những điều không nên hiểu cũng phải hiểu, như vậy mới có thể tự bảo vệ mình tốt hơn.
Ít nhất sau khi trải qua vạn điều, có thể lựa chọn ra điều phù hợp nhất với bản thân.
Lâm Diệu Âm dắt Sở Ấu An ra cửa, đi một lúc thì biến thành cảnh tượng cả gia đình ba người tay trong tay.
Sở Ấu An không phải người nói nhiều, Bắc Cung Du cũng không phải người chủ động trò chuyện, cuối cùng diễn biến thành Lâm Diệu Âm kéo Sở Ấu An bắt đầu giảng giải các loại chuyện gặp phải.
“Cái kia là kẹo hồ lô.”
Lâm Diệu Âm thấy ánh mắt Sở Ấu An dán chặt vào quầy kẹo hồ lô phía trước, nhẹ giọng hỏi: “Ấu An trước đây đã ăn qua chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT