Mấy người đệ đệ này của hắn, đều không khó đối phó, duy chỉ có một Bắc Cung Du, mắt không có người, một khi có người vượt qua hắn, hắn liền như chó điên, gặp ai cắn nấy.
Hắn nhớ Lý Chính này là người của hắn.
Nếu bị hắn cắn trúng, e rằng sẽ bị đội lên cái mũ làm lung lay nền móng Bắc Lương.
Hắn tưởng rằng hắn nói như vậy, phụ hoàng sẽ yên tâm, không ngờ ánh mắt màu vàng tươi kia không thèm nhìn hắn một cái mà hỏi Lý Chính: “Theo ngươi thấy, chuyện này nên hóa giải thế nào?”
“Bẩm Hoàng Thượng, vi thần cho rằng nên nhanh chóng đưa Kỳ Lân ngọc về vị trí cũ, thủ hộ long mạch.”
“Phụ hoàng, nhi thần cho rằng lời này có lý, chuyện long mạch không thể lơ là.”
Sau khi Bắc Cung Du lên tiếng, không ít triều thần trong điện cũng hùa theo, “Long mạch là căn bản của quốc gia, bao năm qua vẫn luôn che chở Bắc Lương phồn vinh thịnh vượng. Năm nay lại xuất hiện dị tượng, dưới chân Thiên tử đột nhiên bùng phát ôn dịch, tai ương, thật sự kỳ lạ. Chắc chắn là long mạch bị tổn hại, mới dẫn đến tai họa như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play