“Ngươi tìm họ làm gì, có chuyện gì cứ nói với ta là được.” Dưới cái nắng chang chang, Bắc Cung Dật bị phơi nắng khó chịu, giơ tay lau mồ hôi đang chảy trên trán.
Ai ngờ khoảnh khắc giơ tay lên, bùn trên tay trực tiếp văng ra, rơi thẳng vào quần áo của Bắc Cung Du .
Bắc Cung Du nhìn những vết bùn trên vạt áo lập tức biến sắc.
Hắn sốt ruột thúc giục: “Ninh Vương Ninh Vương phi bề ngoài tuân lệnh nhưng bên trong lại làm trái, chống lại thánh chỉ, bất kính, tự ý tiêm chủng đậu mùa, tàn hại dân chúng, là tội nhân của Thịnh Kinh, càng là tội nhân của Bắc Lương, ta phụng ý chỉ của phụ hoàng, đưa họ vào cung tạ tội. Ngươi mau bảo họ ra đi, bản vương không có thời gian phí lời với ngươi.”
“Tứ ca tứ tẩu bận rộn lắm, đâu có rảnh gặp ngươi? Ngươi có bản lĩnh thì tự mình vào gọi người đi.”
“Ngươi…” Bắc Cung Du đối mặt với kẻ vô lại này cũng chỉ có nước chịu thua.
Hắn giơ tay lên, âm trầm nói: “Mấy ngươi, xông vào cho bản vương, đưa Ninh Vương và Ninh Vương phi ra ngoài!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT