“Vương phi, ngài ngủ lâu như vậy, có đói không?” Ngọc Trúc nhớ đến lời nói mê của Lâm Diệu Âm buổi sáng, vội vàng hỏi.
Lâm Diệu Âm gật đầu, ra đầy mồ hôi, quả thật có chút đói rồi.
“Lão nô đi chuẩn bị đồ ăn cho Vương phi, Ngọc Trúc cô nương ở lại thay cho Vương phi bộ quần áo khô ráo đi.” Trương ma ma nói rồi khom người ra cửa.
Sau khi ra mồ hôi, Lâm Diệu Âm hạ sốt, đầu óc cũng tỉnh táo hơn nhiều.
“Vương phi, bệnh đậu mùa của ngài dường như đã khỏi rồi.” Ngọc Trúc khi lau người cho Lâm Diệu Âm, kinh ngạc kêu lên.
Ban mới nổi hôm qua, bây giờ vậy mà đã bắt đầu đóng vảy rồi.
Chỉ cần đóng vảy là không sợ nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT