Chờ Tô Bảo Lượng rời đi, Tống Sở đã nhét kẹo vào trong túi quần, miệng còn cực kì vui vẻ nói: “Bác gái Hai thật tốt mà, trước kia còn cho rằng bà ta ghét chúng ta chứ, xem ra bà ta đã bị nhân cách của chúng ta chinh phục.”
Giang Bác không nói gì liếc cô một cái: “Làm bài.”
Buổi tối Mã Lan và Tô Chí Phong trở về, Tống Sở còn nói chuyện này với Tô Chí Phong.
“Bác gái Hai cho bọn con kẹo, con và anh Tiểu Bác có cần phải tặng quà lại cho bọn họ không?”
Mã Lan và Tô Chí Phong cũng cảm thấy ngạc nhiên.
Mã Lan nói: “Thật sự kì quái, chị dâu cả hôm nay cứ quấn lấy tôi, buổi sáng còn tìm tôi, tôi cũng không phản ứng lại. Buổi chiều bà ta lại còn tặng cho tôi bọc hạt dưa, nói là cho tôi không có chuyện gì làm thì cắn hạt dưa. Ông nói tôi ở mỏ bận rộn muốn chết, làm gì có thời gian cắn hạt dưa, hiện tại nhà anh Hai cũng như vậy nhưng cảm giác lại không giống lắm.”
Tô Chí Phong cười nói: “Đừng nghĩ nhiều như vậy, dù sao mọi người ở gần cũng nên chung sống tốt với nhau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play