“Vậy con không đi xa đâu, con chơi với những đứa trẻ khác thôi, được không cha? Lâu rồi con không được ra ngoài, con sẽ buồn chết mất.”
Tô Chí Phong nhìn dáng vẻ đáng thương của cô, suy nghĩ một chút, lại nhìn đồng hồ thấy còn một tiếng nữa ông mới tan làm, gật đầu nói: “Được, vậy con có thể chơi ở sân trường, nhưng con không được đi xa, không được đi với người lạ, có ai bắt nạt thì phải lập tức về đây với cha.”
“Cha thật sự là người cha tốt nhất của con.” Tống Sở vui vẻ cười cười, trượt xuống ghế chạy đi.
Tô Chí Phong không thể khép miệng cười đến tận mang tai, ông nghĩ rằng mình thật may mắn khi có một cô con gái, con gái còn tốt hơn cả con trai.
Hiện tại, không có quá nhiều trẻ con trong sân trường. Các học sinh đều đang học hè ở trong lớp, chỉ có một số đứa nhỏ là đến trường chơi.
Hai ngày nay Tống Sở đã gặp qua bọn họ một vài lần nên trông rất quen mắt, bình thường cô nhất định sẽ cùng bọn họ đi chơi.
Nhưng bây giờ cô có việc quan trọng hơn cần phải làm nên không tham gia. Thay vào đó, cô bò ra khỏi trường bằng một cái lỗ nhỏ dưới bức tường ở sân sau trường.
Nơi này đã được Tống Sở sắp đặt trước. Thông thường, nhiều đứa trẻ lẻn vào và trốn ra ở đây. Tống Sở đã phát hiện ra nơi đây là một khu rừng trúc nhỏ.
Vì cần một nơi bí mật để cất kho báu, tất nhiên cô phải chọn một nơi bí ẩn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play