"Phùng San, Mã Lan, hai thím thấy nhẫn của chị thế nào?”
Phùng San đối với hành động của bà ta coi thường, liền nhìn một cái: "Cũng không tệ.”
Mã Lan cũng xem một chút: "Đúng là không tệ.”
"Chí Cường nhà tôi đã mua nó cho tôi đấy, còn nói rằng sau này có thể truyền lại cho con dâu, ông ấy cũng nói rằng sau này sẽ mua thêm cho tôi một chiếc vòng tay, nhưng đeo luôn thì không tiện nên chỉ có thể để nó ở đáy hòm trang sức.”
Mã Lan nhịn không được trợn mắt, hoàn toàn không để ý đến bà ta nữa. Vào thời điểm này, vàng cũng là vật cả nước đang khan hiếm nên giá cả vô cùng đắt đỏ, với số tiền tiêu tốn kia bà thà mua một chiếc đồng hồ đeo tay còn hơn.
Tống Sở ngược lại thấy có chút hứng thú, cô chạy tới nắm tay bà ta xem xét: "Bác cả, đây là vàng sao?”
Thấy Tống Sở hỏi, Từ Mỹ Lệ rất vui vẻ: "Đúng vậy, đây là vàng thật.”
Tống Sở kích động, không nghĩ tới người nơi này cũng sẽ thích thứ này: "Thứ này đắt lắm sao? Đáng giá sao? Có thể đổi lấy đồ ăn sao?”
“Đương nhiên có thể đổi, hơn nữa có thể đổi rất nhiều.” Từ Mỹ Lệ cảm thấy đầu óc trẻ con vẫn là hạn hẹp, chỉ biết có mỗi ăn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT