Bà cụ hờ hững nói: “Khi nào mấy đứa nhỏ đến thì cứ ăn cơm ở đây đi, đồ ăn không cần mấy đứa lo, thằng ba và Mã Lan sẽ đem đến.”
Từ Mỹ Lệ lập tức nói: "Mẹ, làm sao con có thể ăn không nhà cha mẹ được? Chúng con cũng sẽ mang chút đồ ăn tới.” Con nhỏ Mã Lan có thể đem đồ ăn đến nhà cha mẹ, bà ta cũng sẽ đem theo, ít ra đồ ăn phải hơn hẳn đồ Mã Lan.
Gia đình bên nhà Phùng San là nhà có điều kiện, không lo sợ phải hao phí tiền bạc: “Mẹ à, tụi con đâu nỡ để cha mẹ tốn kém thêm?”
Bà nội Tô gật đầu: "Được, hai con đã có lòng, vậy mẹ cũng không nói gì thêm, dù sao đều là cho bọn nhỏ ăn.”
Chuyện đột ngột xảy ra, đám nhỏ đồng loạt làm náo loạn cả lên, Tô Bảo Phương, Tô Bảo Lượng cùng anh em Tô Bảo Cương biết được chuyện, nghe sốc vô cùng, Tô Bảo Phương lập tức khóc lóc không thôi.
Cô bé ôm búp bê vải nhanh chân chạy tới ôm chặt đùi mẹ mình, còn mấy đứa khác cũng bám dính đùi cha mẹ chúng không rời.
“Mẹ đừng đi, mẹ đừng bỏ chúng con mà."
“Mẹ, con không có mẹ, con ngủ không yên.”
“Cho chúng con về nhà đi, đừng không cần chúng con.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT