Lời của Tống Sở khiến hai người ngừng tranh cãi.
Mã Lan thấy con gái mình tuy còn nhỏ nhưng vẫn nhìn rõ mọi thứ, ngược lại hai vợ chồng bà đã trưởng thành nhưng đôi lúc lại bí bách không thôi.
Mã Lan nói: “Bác trai, cháu nghĩ chuyện có nên kinh doanh hay không, không phải là chuyện chỉ cần tranh cãi hay đánh nhau là quyết định được, chỉ khi mọi người cần mới có thể phát triển, nhưng hiện tại ai cũng nghèo, liệu kinh doanh tư nhân có thể kiếm ra tiền hay không?”
Tô Chí Phong cũng nói: “Cháu cũng không biết tình hình hiện tại có tốt hay không, nhưng ít nhất đất nước đang ngày càng phát triển hơn rồi, cho nên cuộc sống của người dân cũng đang dần tốt hơn, điều người dân mong muốn là một cuộc sống ổn định như vậy.”
Tống Sở cũng lo lắng nói: “Nếu như các lãnh đạo đều ngừng phát triển đất nước để tranh luận những chuyện này thì sao ạ?”
Ông cụ Mai im lặng một lúc rồi nói: “Nhưng, chúng ta cứ tiếp tục như thế này sao? Chúng ta không thể đưa ra bất kỳ ý kiến nào ư.”
Mã Lan thầm nghĩ, hiện tại đúng là không nên kiến nghị lên phía trên, đất nước muốn phát triển ổn định thì không nên tranh cãi vào khoản thời gian này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play