Tống Sở nhìn cha rồi lại nhìn mẹ, nghĩ mãi mà vẫn không hiểu vì sao cha mẹ lại sợ hãi như vậy.
“Thế nhưng trốn tránh không thể giải quyết vấn đề, chúng ta phải nhìn thẳng vào thiếu sót của mình, làm cho bản thân trở nên xuất sắc hơn. Những giáo sư kỳ cựu kia, nếu bọn họ định nghe chương trình giảng dạy của cha, cha có thể xin ý kiến của bọn họ, chẳng phải là có thể tiến bộ sao. Mẹ có thể chia sẻ những kinh nghiệm làm việc của mình cho những cô chú kia, cũng có thể cùng bọn họ học hỏi. Thầy giáo nói, học thầy không tày học bạn. Mỗi người đều có một điểm tốt đáng để người khác học hỏi, cha mẹ đều ưu tú như vậy, khẳng định cũng có, anh Tiểu Bác thấy đúng không?”
"Đúng." Giang Bác rất nể mặt mà gật đầu.
Tô Chí Phong và Mã Lan đều trầm mặc nhìn con trai, nghĩ đến lời con trai nói. Cảm thấy bản thân dường như không rộng lượng như Sở Sở nói.
Bọn họ cũng sẽ coi trọng thể diện, sợ bị người khác nói mình đức không xứng với địa vị.
Tống Sở lại chỉ vào anh Tiểu Bác: “Ví dụ như anh Tiểu Bác siêu đỉnh như vậy, thông minh như vậy, ngay cả ông nội cũng thích anh ấy. Nhưng anh ấy lại không giỏi giao tiếp với người khác như cha, anh ấy nấu ăn không ngon bằng mẹ.”
Cô nháy mắt với Giang Bác mấy cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play