Sau khi mọi người đi, Mã Lan đóng cổng lại, cả gia đình liếc nhìn nhau, sau đó hào hứng tham quan kỹ xung quanh ngôi nhà. Thật sự là càng nhìn càng thấy đẹp, nơi nào cũng cảm thấy thích. Tuy sân không lớn như sân ở quê của bọn họ, nhưng ngôi nhà nhỏ thực sự nhìn đẹp hơn nhiều so với nhà cũ.
Tô Chí Phong nói: “Tôi cảm thấy vẫn là nhà với khoảng sân to của mình tốt hơn, dù sao nhà này cũng không phải nhà của chúng ta.”
Mã Lan cũng gật đầu.
Mặc dù nhà đẹp nhưng không phải là nhà của mình, lúc trước, tuy bọn họ đã từng ở phòng của cơ quan nhiều năm, sau đó mới chuyển sang căn nhà gạch xanh sân rộng, nhưng thời gian đó vẫn là thời gian bình yên nhất.
Tống Sở lo lắng nói: “Vậy, chúng ta sẽ dọn ra ngoài ư?”
Mã Lan an ủi: “Không sao, mấy năm tới cứ tạm ở đây cũng được.”
Giang Bác nói: “Vậy chúng ta tự mua, nhà ở đây đắt lắm sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT