Trên bàn cơm, hiệu trưởng Tô vừa vui vừa buồn, tâm tình phức tạp, cầm ly rượu cụng ly với mấy người con trai, sau khi uống xong lại bắt đầu dạy bảo đứa con trai thứ ba: “Đi ra bên ngoài, lắng nghe và quan sát nhiều hơn, ít nói. Thủ đô và huyện Bình An chắc chắn không giống nhau.”
Đồng chí nhân viên công vụ Tô Chí Quốc nói: “Đúng vậy, một viên gạch rơi xuống, có thể trúng vài trưởng ban.”
Phùng San nói: “Đâu chỉ vậy, có rất nhiều cục trưởng, dù sao cũng đều là cán bộ.”
Mã Lan hơi căng thẳng.
Từ Mỹ Lệ mạnh mẽ nói: “Sợ gì, chẳng phải còn có Tiểu Bác nhà chúng ta sao? Tiểu Bác là người được đại lãnh đạo khen ngợi, ai dám ức hiếp?”
Tô Chí Cường nghe vậy, xoa xoa trán, lần đầu vui mừng vì con trai mình không ưu tú như Tiểu Bác, nếu không vợ của ông ta thật sự sẽ đại náo thiên cung.
Hiệu trưởng Tô: “Dù sao chúng ta không gây chuyện, sẽ không bị người khác ức hiếp, cứ sống thành thật là được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT