Tống Sở nói: “Ông nội Lâm, đây là quà cảm ơn, xin ông đừng khách sáo.”
Ông lão Lâm mỉm cười một chút nhìn cô, mặc dù mỗi ngày đều gặp cô rất ít, nhưng ở trong sân lúc nào cũng có thể nghe thấy giọng nói của đứa trẻ, người vợ già của ông lão cũng thích ngồi ngoài sân lắng nghe tiếng nói từ phía đối diện, mỗi lần như vậy tâm trạng cũng khá hơn một chút.
“Cảm ơn các cháu, vậy ông sẽ không khách sáo nữa.” Ông lão Lâm cũng không phụ lòng tâm ý của đứa trẻ.
Tống Sở híp mắt cười.
Cô thực sự rất thích kết bạn với hàng xóm của mình, không phải là nói tình làng nghĩa xóm sao? Nhưng cha mẹ không để cô và anh Tiểu Bác tới hàng xóm chơi, nói ảnh hưởng không tốt, cô cũng chỉ có thể nghe theo lời cha mẹ, đôi khi cô sẽ lắng nghe một chút động tĩnh bên cách vách, nếu bà nội bên cạnh cảm thấy không khỏe, cô sẽ lén leo lên thang nhìn xem.
Sau khi cùng Mã Lan ra khỏi nhà họ Lâm, Tống Sở quay đầu lại hỏi Mã Lan: “Mẹ, chúng ta thật sự không thể làm bạn với bọn họ sao?”
Mã Lan nói: “Như vậy là tốt rồi, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, mẹ và cha con sẽ giúp đỡ một tay, nhưng bình thường thì cứ như vậy, mẹ nhìn dáng vẻ ông Lâm cũng không thích giao du với người khác.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play