Mắt của Mã Đại Trụ lập tức sáng lên.
"Nhưng..." Tô Chí Phong lại đưa ra một khả năng: “Phân hóa học này nó cũng không thể đảm bảo mỗi một mảnh đất đều có thể đạt được hiệu quả cao, cho nên có thể nói, trong đó cũng tồn tại một cái chẳng may, cậu trở về cứ nói như vậy nói là được.”
Mã Đại Trụ: “...”
Cuối cùng, sau khi ăn cơm trưa xong thì Mã Đại Trụ trở về, đương nhiên cũng không về tay không, Mã Lan đưa cho ông ấy một túi lương thực lớn, phần lớn đều là lương thực thô, thêm một ít ngũ cốc mịn cùng một chút bột mì cho người nhà họ Mã thỉnh thoảng cải thiện cơm nước một chút, hiện tại ở nông thôn luôn lấy ăn no làm trọng tâm nên dinh dưỡng gì cũng không để ý.
Tống Sở còn chạy đến một cửa hàng nhỏ gần đó mua một túi kẹo mạch nha cho cậu lớn mang về, trong nhà gửi cho cô trái cây sấy khô, cô cũng phải đáp lễ.
Mã Đại Trụ cõng lương thực, cất kẹo vào túi, tâm tình thấp thỏm rời đi.
Người vừa đi, Mã Lan lập tức nhẹ nhàng thở ra, sau đó hỏi Tô Chí Phong: “Phân hóa học, hẳn là có công dụng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play