Huyện trưởng Lữ sợ ngây người, cái này đối với ông ta mà nói thì đó cũng là khoản tiền lớn, ông ta tuy là Huyện trưởng nhưng còn phải nuôi sống gia đình, tổng cộng tiền tiết kiệm cũng chỉ hơn hai trăm.
"Có nhiều như vậy sao?" Huyện trưởng Lữ có chút xấu hổ.
Sở trưởng Cao lần này nhất thời hiếu kỳ hỏi: “Lúc trước huyện các ông ban thưởng cho cậu ấy thế nào?”
Huyện trưởng Lữ: “... Cho phiếu, phụ cấp than cho cậu nhóc..." Úp mở nói về một số thứ mà mình cho Giang Bác.
Sở trưởng Cao chấn động rất lâu, phiếu than cái gì, đây không phải là trợ cấp bình thường cho nhân viên nghiên cứu khoa học sao? Tuy rằng tiền thưởng bọn họ ít, nhưng sinh hoạt bình thường cũng không thiếu ăn uống. Làm công việc nghiên cứu, luôn có thể ăn cơm no, các phương diện phụ cấp cũng đầy đủ để bọn họ an tâm làm nghiên cứu, cũng không cần quan tâm cái gì.
Nói cách khác, huyện Bình An này coi như cũng không ban thưởng gì cho người ta, đã nắm trong tay kỹ thuật tốt như vậy.
Ông ta nghẹn hồi lâu mới nói: “Tôi đã tin tưởng, cậu ấy thật sự có thể là một đứa nhỏ. Tôi không thể để cho các ông coi thường nhân tài như vậy, tự tôi đi tìm cậu ấy đàm phán! Tôi cũng không tin một đồng chí như ông!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT