Giang Bác rất hài lòng với hiệu suất làm việc của huyện, anh vốn đang tưởng rằng phải chờ sau khi công việc cải tiến hoàn thành xong xuôi mới có thù lao, không ngờ bọn họ thanh toán thù lao sớm như vậy. Trong lòng của anh thoải mái, cảm thấy mặc dù lạc hậu một chút, nhưng tốt xấu gì những người cùng hợp tác này cũng không tệ lắm, thái độ làm việc sau này có thể tốt hơn một chút.
Nhưng sau khi nhìn thấy đồ vật, Giang Bác không hài lòng chút nào. Công suất điện cơ kia quá kém, hơn nữa cũng gần như bị hỏng. Cái thứ đồ chơi này nếu lắp ở trong xe, Giang Bác cảm thấy xe của mình có khả năng không thể chạy nổi.
Mặt khác bánh xe cũng không được, bánh xe này sửa chữa lại không biết bao nhiêu lần, Giang Bác nghi ngờ sẽ rò hơi.
Còn có những bộ linh kiện khác, phía trên đều rỉ sét... Giang Bác xác định những thứ này tuyệt đối không thể sử dụng.
Huyện trưởng Lữ vẻ mặt kiêu ngạo nói: “Những người thợ kia nói, cái này nếu như lắp ráp lại với nhau, không chừng thật sự có thể lắp thành một chiếc xe đấy. Chỉ là chúng ta không có cái kỹ thuật này, nếu không trong huyện chúng ta lại có nhiều hơn một chiếc xe.”
Đôi lông mày nhỏ của Giang Bác đều muốn vo thành một nắm.
“Trong huyện có xưởng máy móc, có thể làm mới những thứ này không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play