Bây giờ trao đổi xong, tổng biên tập cảm thấy đứa nhỏ này tư tưởng nhận thức thật cao. Chưa nói đến tuổi, chỉ với tình cảm yêu nước như này đã đáng để người khác coi trọng mấy phần.
Ông ấy cảm khái nói với Tô Văn Lệ: “Đồng chí Văn Lệ, cháu gái này nhà các cô không tầm thường, sau này nhất định phải tiếp tục giáo dục, phải để cho đứa nhỏ này thành tài.”
Tống Sở nói: “Chú, chú yên tâm, cháu nhất định phải thành tài, nếu không thì thật sự có lỗi với sự nghiệp trồng người của đất nước.”
Tô Văn Lệ: “..." Rốt cuộc bình thường anh Ba cô ấy giáo dục đứa nhỏ thế nào vậy?
Lúc đi ra khỏi văn phòng tổng biên tập, tổng biên tập còn tự mình tiễn đến tận cửa, tiếp đó còn vẫy tay với Tống Sở.
Mấy người Tô Chí Phong ở phòng khách đợi cho đến khi thấy hai cô cháu quay lại, Tô Chí Phong có chút lo lắng hỏi: “Thế nào, Sở Sở nói chuyện thế nào?”
Tô Văn Lệ còn có thể nói gì, cô ấy có thể nói bản thân mình cũng không bằng sao, chưa từng thấy đứa nhỏ nào có thể nói được như vậy. Mình nói chuyện ở trước mặt tổng biên tập, cũng chưa từng nói được như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT