“Mộc Lôi, ngươi lo lắng nhiều rồi. Có Thánh tôn ở đây, tiểu cô nương kia sẽ không gặp chuyện.” Người còn lại lắc đầu.
“Phải rồi. Chủ thượng đối với tiểu cô nương này quan tâm khác thường…” Mộc Lôi gật đầu.
“Thánh tôn, ngài có ý kiến gì về biểu hiện lần này của nàng không?” Mộc Phong không sợ chết mà dò hỏi.
“Người được bản tôn nhìn trúng còn cần phải phân biệt?” Thánh tôn lười biếng lên tiếng.
Hai thiếu niên im lặng.
Mộc Lôi nói: “Tiểu cô nương quả thật không giống người thường…”
Mộc Phong khinh thường: “Nếu không phải nàng không giống người thường, Thánh tôn há lại phải tốn công tốn sức như vậy? Lại còn nói nàng là môn nhân của mình. Đương nhiên phải rèn luyện cho tốt, để sau này không làm mất mặt Thánh tôn.”
“Hai ngươi nhàn rỗi quá sao?” Một câu nói nhẹ như gió của Thánh tôn khiến hai người lập tức im miệng. Bọn họ cẩn thận nhìn chủ nhân nhà mình, sợ vị Thánh tôn khó tính này lại nổi hứng hành hạ bọn họ.
May mắn là lần này Thánh tôn dường như không có ý định hành hạ họ. Ngài khẽ gõ ngón tay lên thân cây, không biết đang tính toán điều gì.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT