Mà Phạn Thiên Thế thì sẽ đời đời kiếp kiếp lưu lại nơi này, hưởng thụ cái khổ của nắng gió nơi đây.
Phạn Thiên Thế cực kỳ thông minh, tự nhiên cũng nghe ra ẩn ý trong lời hắn nói, hắn nheo mắt lại, cười lạnh: “Ý ngươi là, các ngươi cũng không thể ra khỏi nơi này?”
Đế Hạo búng một cái ngón tay: “Đoán đúng rồi!”
Phạn Thiên Thế không tin, hắn chuyển ánh mắt sang Chúc Long hồng phấn, cười thản nhiên: “Nếu bản tôn đoán không sai, trung tâm của kết giới sa mạc này nằm ở con bí đao mập mạp này, giết nó, kết giới này tự nhiên sẽ phá giải.”
Để đề phòng Tiểu Hắc nổi giận, Phạn Thiên Thế vừa nói ra lời này đồng thời cũng truyền âm cho Tiểu Hắc: “Bản tôn chỉ là dọa dẫm chúng, ngươi cái đồ hỗn xược đừng có mà cản trở bản tôn!”
Thế là, Tiểu Hắc nhịn xuống không phát tác, chỉ là cúi đầu giảm bớt cảm giác tồn tại của mình.
Chúc Long hồng phấn từ khi có ký ức đã sống ở đây, tuy đã gặp không ít người, nhưng trước khi gặp Tiểu Hắc thì chưa từng gặp đồng loại, nó cho rằng phàm là Chúc Long đều lớn lên giống mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play