Tiểu Hắc lần đầu tiên gặp phải tình huống này, nó cũng ngẩn người, nhìn bầu trời chói chang rồi lại nhìn chủ nhân: “Chúng ta sẽ không bị nhốt mãi ở đây chứ?”
Khuôn mặt tuấn tú của Phạn Thiên Thế hơi trầm xuống, hắn như nghĩ tới điều gì: “Con Chúc Long hồng phấn kia ở đâu? Ngươi không phải nói nó ở trong sa mạc này sao?”
Tiểu Hắc cứng lại, trong mắt có vẻ đề phòng: “Chủ nhân, nó là vô tội, người sẽ không trút giận lên nó chứ?”
Gân xanh trên trán Phạn Thiên Thế giật giật, hắn đá nó một cái: “Bản tôn nói, nó chỉ cần ngoan ngoãn, bản tôn sẽ không làm gì nó. Ngươi còn nói thêm hai câu nữa, bản tôn sẽ nướng ngươi để trút giận!”
Tiểu Hắc cuối cùng không dám thật sự cãi lại hắn, lẩm bẩm một câu: “Dù sao thì người cũng không thể bất lợi với nó, nếu không lão tử còn mặt mũi nào nữa?”
Phạn Thiên Thế mặc kệ nó, thứ này từ khi nhìn thấy Chúc Long hồng phấn thì tinh thần hiệp sĩ đều trỗi dậy.
Nào là Chúc Long tốt sẽ không làm khó nữ sĩ, nào là Chúc Long cái được ưu tiên, đủ loại từ ngữ cứ thế tuôn ra, khiến Phạn Thiên Thế phiền không chịu nổi, nhiều lần muốn đánh nó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT