Nàng lẳng lặng đứng ở nơi đó, so với quần áo rách nát chật vật của hắn, quần áo trên người nàng hoàn hảo không hề tổn hao, thậm chí ngay cả tóc cũng không xù xoa bao nhiêu.
“Ngươi không sao chứ?” Đế Phất Y tiến lên một bước.
Cố Tích Cửu hơi hơi lắc đầu, vẫy tay về phía hắn: “Không sao, ngươi đi đi.” Giọng nàng thoáng có chút trầm thấp, nhưng trung khí vẫn tương đối đủ, thậm chí so với hắn còn đủ hơn, chỉ là sắc mặt thoáng tái nhợt hơn vừa rồi chút. Nhưng cũng không phải huyết sắc mất hết.
Khóe môi Đế Phất Y nhấp một cái, bỗng nhiên tiến lên một bước, nắm cổ tay nàng: “Để ta nhìn xem mạch tượng của ngươi.” Lời còn chưa dứt, tay hắn đã bị nàng hung hăng vứt ra, nàng không khống chế tốt lực đạo, trực tiếp ném Đế Phất Y bay xa hơn ba trượng.
May mắn Đế Phất Y dù bị thương thì khả năng tự bảo vệ mình vẫn còn, hắn lăng không quay một vòng, lại nhẹ nhàng rơi xuống đất, hắn ngẩng đầu nhìn về phía nàng, lại nhìn thấy ánh mắt lạnh băng của nàng nhìn lại, đó là Thần nhìn xuống, mang theo uy áp vô hình, làm Đế Phất Y trong lòng như có nước đá tưới qua, nàng chỉ nói ngắn gọn một câu: “Ngươi ta lại không có bất luận cái gì liên quan, ngươi không cần tái kiến ta!”
Câu này vừa nói xong, nàng liền biến mất không thấy. Hiển nhiên, nàng đã thuấn di.
Đế Phất Y đứng tại chỗ một lát, hơi hơi nhắm mắt lại, xem nhẹ nỗi sợ hãi vô danh đang đau đớn nứt ra trong lòng, bình tĩnh phân tích: cái vung tay này của nàng ít nhất có công lực Thượng Thần nhị giai, sắc mặt cũng không tính quá tệ, có thể thuấn di, so với lần trước nàng đi Băng Nguyên trạng thái còn tốt hơn rất nhiều, từ đó có thể suy đoán nàng thật sự không có việc gì, chỉ là công lực giảm xuống một ít. Đi Băng Nguyên khôi phục mấy ngày là có thể khôi phục lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT