Rõ ràng đã tích cốc (nhịn ăn để tu luyện), cố tình lại thích đủ loại món ăn, xem ra cái tật tham ăn này của nàng cũng giống như sự vô tâm vô phế của nàng, mấy chục năm như một ngày, chưa từng thay đổi.
Cố Tích Cửu lại ở Nhân Giới du đãng một ngày, ăn những món ngon, món dở, những món lạ lùng mà ban đầu chưa từng nếm thử, nàng đều ăn hết một lượt. Ăn no căng bụng, nàng có chút nặng nề, liền ở trên phố đi bộ để tiêu thực.
Nhân Giới cũng thực sự vui sướng hướng vinh (phồn vinh và hạnh phúc), trên đường rất náo nhiệt, dòng người như nước, du khách như dệt. Hai bên đường phố đèn lồng lay động trong gió, có thể cùng trăng tròn trên bầu trời tranh nhau phát sáng.
Cố Tích Cửu nhìn đôi lứa tình nhân thỉnh thoảng đi qua bên cạnh, lúc này mới nhớ ra hôm nay là đêm mười lăm, tiết trăng tròn. Người khác đều là từng đôi, trong số những đôi tình nhân nhỏ đó, các nam tử phổ biến đều rất cưng chiều nữ tử bên cạnh, nói đùa, mua các loại quà tặng nhỏ.
“Hoan ca ca, ta muốn cây đồ chơi làm bằng đường kia.” Người nói chuyện là một nữ tử ăn mặc rất là keo kiệt (ít tiền, giản dị). Nam tử bên cạnh nàng ăn mặc đồng dạng nghèo khổ, hắn hơi dừng lại một chút, vẫn là đáp: “Được.” Cắn răng bỏ ra ba đồng tiền mua cây đồ chơi làm bằng đường đưa cho nàng.
Nữ tử kia mắt vừa chuyển, từ trên giá lại rút ra một cây đồ chơi làm bằng đường khác: “Đến, ngươi cũng muốn một cây.”
Nam tử kia rõ ràng tiếc tiền: “Ta, ta không ăn, ta không thích đồ ngọt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT