Đặc biệt là khi hai người đang ngồi im lặng, nàng càng cảm thấy lúng túng. Muốn đứng lên lại thấy quá lộ liễu. Nàng khẽ ho một tiếng: “Nên đặt thêm một chỗ ngồi nữa trong xe.”
Đế Phất Y nghiêng đầu nhìn nàng, khẽ cười: “Thành hôn đều phải ngồi như thế. Sao lại thẹn thùng?”
Cố Tích Cửu khẽ ngẩng cằm: “Mới không phải! Bản tôn đường đường là Thần tôn, sao lại vì chuyện này mà thẹn thùng? Dù sao cũng chỉ là một vở kịch thôi. Ta chỉ là cảm thấy bản tôn lớn hơn ngươi không biết bao nhiêu tuổi, lại phải miễn cưỡng cưới ngươi. Có chút... có chút...”
Nàng nhất thời không nghĩ ra từ thích hợp. Đế Phất Y tiếp lời giúp nàng: “Có chút cảm giác trâu già gặm cỏ non sao? Hay là cảm giác hoa tươi cắm bãi cứt trâu?”
Cố Tích Cửu: “...”
“Bản tôn mới không phải trâu già, càng không phải cứt trâu! Thôi, bản tôn không chấp nhặt với tiểu bối, tha thứ cho ngươi không biết ăn nói.”
Nàng quay đầu đi. Vì khoảng cách quá gần, hắn cũng nghiêng đầu nhìn nàng, kết quả khóe môi nàng lướt qua cằm hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play