Ân Minh Châu thở phào nhẹ nhõm, vẫn đặt hy vọng rất lớn vào Phạn Thiên Thế: “Vậy ngươi khi nào ra mặt để giành lại quyền lực cho phụ hoàng ta? Ta nhìn thấy vẻ kiêu ngạo của Nhiếp Chính Vương kia đã thấy phiền chết rồi, còn cả đôi nữ nhi của hắn nữa, rõ ràng chỉ là Quận Chúa, mỗi ngày lại được người ta sủng ái như Công Chúa. Cái vẻ khinh cuồng đó thật khiến người ta ghê tởm!”
“Yên tâm, hiện tại chưa đến thời cơ, ta đều đã có sắp xếp, thời cơ chín muồi, ta tất nhiên sẽ ra mặt, hẳn là sẽ không lâu lắm.”
Ân Minh Châu được hắn cho ăn chén canh gà hạnh phúc tương lai này, trên mặt lộ ra tươi cười, đôi mắt như ẩn chứa tình ý: “Ngàn Thế, ta biết ngươi sẽ giúp ta, có thể quen biết ngươi thật tốt!”
Phạn Thiên Thế mỉm cười, giơ tay xoa xoa tóc nàng: “Đứa nhỏ ngốc, ta tuy rằng đối với ngươi không phải tình yêu nam nữ, nhưng quả thật là xem ngươi như bằng hữu, như em gái ruột mà đối đãi. Ngươi chịu ủy khuất ta tự nhiên sẽ giúp ngươi.”
Ân Minh Châu cắn cắn môi, gật đầu, xoay người định đi.
Phạn Thiên Thế bỗng nhiên lại hỏi một câu: “Người con gái bên cạnh Đế Phất Y kia vẫn cùng hắn sớm chiều không rời sao?”
Ân Minh Châu nói: “Bọn họ quả thật rất ân ái, nghe nói hôn kỳ gần rồi. Đế Phất Y chỉ cần không vào cung gặp phụ hoàng ta, liền sẽ cùng nàng sớm chiều tương đối, ban ngày đồng du, đêm thì cùng tẩm, e rằng đã là phu thê thật rồi! Nàng kia diện mạo bình thường, không ngờ lại có vận may lớn như vậy, có thể được người như Đế Phất Y coi trọng. Ngươi không biết Mộng Lưu Thanh cái tiện nhân kia vì chuyện này mà tức giận đến mức nào, hận không thể đem nữ tử tên A Cửu kia bầm thây vạn đoạn…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play