Trong lòng Phạn Thiên Thế khẽ động: "Sư phụ, đồ nhi bái người mà. Đồ nhi chưa bao giờ không muốn bái người làm sư phụ. Thật ra đồ nhi từ lúc mới quen biết người đã... đã muốn ở lại bên cạnh người rồi..."
Hắn dường như nhớ lại chuyện xưa xa xôi, lại nhẹ nhàng thở dài nói: "Lúc đó đồ nhi còn nhỏ, thật ra đối với sư phụ có một loại tín nhiệm không tên. Chỉ là... chỉ là kiêu ngạo quen rồi, quen với việc người khác cầu xin ta bái sư, cố tình sư phụ lúc đó lại là một ngoại lệ... Thật ra đồ nhi khi chưa biết thân phận của sư phụ, đã muốn sư phụ chủ động nhận ta, giống như những người khác cầu xin ta vậy..."
Hắn nói ra những tâm tư năm xưa, không kìm được mà thở dài.
"Ta... Rốt cuộc ta có chỗ nào không tốt? Ngươi... Ngươi có biết trên đời này có bao nhiêu người muốn bái ta làm thầy không? Ta cũng chưa đồng ý..."
"Đồ nhi hiểu, sư phụ." Phạn Thiên Thế ôn hòa đáp.
Hắn không ngờ việc lúc trước hắn không chịu bái sư lại gây ra bóng ma lớn đến thế cho sư phụ. Trong lòng hắn vừa vui lại vừa thấy buồn cười.
Hắn biết Cố Tích Cửu nói là thật. Mấy năm nay, các vương của Lục giới thường phái những đồng tử lanh lợi đến, muốn Thần Tôn lại nhận đồ đệ, nhưng nàng chọn đồ đệ cực kỳ nghiêm khắc. Những đồng tử đó đều không hợp điều kiện của nàng, có người bị đuổi về, có người thì liều mạng muốn ở lại, dù chỉ là làm thị đồng, thị nữ...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play