Hai mẹ con chui vào ổ chăn bên nhau trò chuyện, Cố Tích Cửu trước tiên nhìn bàn tay nhỏ của hắn, phát hiện chỗ hổ khẩu bị vỡ đã hoàn toàn lành lặn, ngay cả một vết sẹo cũng không còn.
Nàng rốt cuộc yên tâm, lại cùng con trai nói chuyện phiếm vài câu, muốn hỏi một chút về chuyện tương lai, nhưng Đế Hạo trông rất buồn ngủ, liên tục che miệng nhỏ ngáp mấy cái, khuôn mặt nhỏ trông lại có chút tái nhợt, nàng liền không đành lòng hỏi.
Đế Hạo lăn vào lòng ngực nàng: "Mẫu thân ôm Hạo nhi ngủ đi. Mẫu thân còn chưa bao giờ dỗ Hạo nhi ngủ đâu."
Ngữ khí hắn mang theo một chút tủi thân, Cố Tích Cửu trong lòng ấm áp lại mềm nhũn. Còn kèm theo cả đau xót.
Nàng thật sự đã quá xem nhẹ con trai!
Đứa nhỏ này lại hiếm khi làm nũng với nàng như vậy, Cố Tích Cửu tự nhiên không muốn từ chối, vì thế ôm hắn vào lòng: "Được, mẫu thân ôm con ngủ."
Có lẽ là do ôm con trai, Cố Tích Cửu lần này cư nhiên chìm vào giấc ngủ rất nhanh, một lát sau hô hấp nàng hơi trầm xuống, đã ngủ rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT