Buổi tối nghỉ ngơi, nàng hẳn là đã mệt đến rã rời, trong giấc mộng thường xuyên vô thức mà khóc một trận, vung vẩy tay chân nhỏ.
Nàng có phòng ngủ riêng. Sau khi nàng ngủ, Đế Phất Y lại đến, bất động thanh sắc mà mát xa tay chân nhỏ cho nàng, khơi thông gân cốt, tiêu trừ cảm giác mệt mỏi.
Chờ mát xa xong, hắn đứng dậy, vừa ngẩng đầu, thấy Cố Tích Cửu khoanh tay dựa khung cửa nhìn hắn, trong ánh mắt có mơ hồ ý cười.
Hai vợ chồng từ phòng con ra, trở lại tẩm cung của mình, Cố Tích Cửu nhìn hắn: “Húc Nguyệt có chút hận ngươi đó, ngươi mát xa cho nàng nên làm nàng biết.”
Đế Phất Y lắc đầu: “Cái này không được. Nàng quá kiều khí, nếu làm nàng phát hiện ta sẽ mềm lòng, sau này liền không tốt để rèn luyện nàng.”
“Cứ vậy vội vàng làm nàng thành tài? Thật ra giống nàng như vậy đã rất tuyệt rồi.”
Đế Phất Y kéo nàng vào lòng ngồi: “Tích Cửu, nàng là con của chúng ta, chú định sẽ trải qua nhiều mưa gió. Ta không muốn làm nàng sau này ở bên ngoài có hại, mắc mưu. Công lực của nàng luyện càng tốt, sau này có việc càng dễ dàng tự bảo vệ mình.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play