Bảy màu quang như thủy triều kích động, như điện quang nhấp nháy, bao phủ toàn bộ Phạn Ngàn Thế!
Trong luồng quang màu sắc, Phạn Ngàn Thế cười dài một tiếng. Một đạo ánh sáng màu lam từ trong luồng quang phóng lên cao, "bá" một tiếng hoàn toàn đi vào bên trong cái lỗ đã bị đập vỡ của chiến hạm, trong nháy mắt biến mất không thấy.
Và theo hắn rời đi, chiếc chiến hạm đã hư hại này như một chiếc thuyền giấy nhỏ gặp cơn lốc, thoáng chốc tan thành từng mảnh, hóa thành mảnh vụn giữa không trung.
Phạn Ngàn Thế vậy mà cứ thế chạy mất!
Cố Tích Cửu ban đầu cho rằng, Đế Phất Y vừa đến, nhất định sẽ có một trận ác chiến với Phạn Ngàn Thế, sẽ đánh đến thiên địa thất sắc, nhật nguyệt vô quang.
Nàng đã ở trong lòng xoa tay hầm hè, muốn cùng hắn đánh một trận thật đã. Bị uất ức lâu như vậy, nàng rất muốn đem Phạn Ngàn Thế cắt từng miếng để nhắm rượu!
Không ngờ Phạn Ngàn Thế lại chạy đi nhanh như vậy! Thậm chí không cùng Đế Phất Y thực sự đánh một trận, liền trực tiếp chuồn mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT