“Hiểu rõ, nàng hận hắn sao?” Đế Phất Y nhìn nàng.
Sắc mặt Lam Ngoại Hồ trắng bệch như tờ giấy, hơi hơi nhắm mắt lại: “Ta... không biết... Nhưng ta không muốn hắn chết...”
Nàng rũ mắt nhìn bàn tay mình, tay nàng vẫn nắm chặt chuôi dao dính máu, trong mắt nàng hiện lên một tia ghét bỏ, rất muốn ném con dao này đi, nhưng con dao này tựa như đã mọc rễ trong lòng bàn tay nàng, nàng vung tay, không thể ném được con dao này, ngược lại còn làm xương cổ tay đau buốt.
Sắc mặt nàng khẽ biến, theo bản năng lại ném, kết quả tay đau như muốn rời ra vậy.
Nàng cầu cứu nhìn về phía Đế Phất Y, trong mắt Đế Phất Y ánh sáng lưu chuyển, phảng phất là hồ sâu có thể tẩy sạch mọi tội ác, hắn chậm rãi mở miệng, mang theo sức mạnh an ủi lòng người: “Giả không được thật, thật không được giả, mọi thị phi, đều vì tâm ma...”
Giọng nói hắn giống như Phạn âm thiền xướng, trong lòng Lam Ngoại Hồ vẫn luôn cuộn trào mãnh liệt hận ý bỗng chốc theo giọng nói của hắn mà tiêu tán ——
"Đương!" Chuôi dao nhỏ trong lòng bàn tay nàng trực tiếp rơi xuống đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT