Đế Hạo run run ống tay áo, như thể đang rũ bỏ những hạt bụi vô tình dính vào. Vừa ngẩng đầu, thấy Đế Phất Y đang ở cách đó không xa nhìn hắn, đáy mắt có một vẻ trầm tư.
Đế Hạo chậm rãi đi tới: "Phụ quân..."
Đế Phất Y mỉm cười: "Công phu không tồi!" Lại bổ sung thêm một câu: "Không giống công phu của ta, cũng không giống công phu của mẫu thân con."
Đế Hạo mím mím môi nhỏ: "Đương nhiên, con là không thầy dạy cũng hiểu."
Trong lòng Đế Phất Y chùng xuống. Tương lai rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, khiến hắn và Tích Cửu đều không truyền thụ công phu cho hài tử?
Đế Phất Y cúi người bế hắn lên, sau đó nhanh chóng đi tới: "Vì sao không ai dạy con? Giờ lạc rồi? Bị người trộm đi?"
Đế Hạo ngoan ngoãn để hắn ôm, cảm nhận được tình phụ tử hiếm có. Hắn không nói gì, chỉ lắc lắc đầu: "Đều không phải... Con... Từ nhỏ đã là cô nhi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT