Nàng vành mắt đỏ: "Ta không có không tranh giành! Ngươi nếu không có thích người khác, ta liều mạng cũng muốn tranh giành trở về. Bằng không ngươi sau khi mất tích, ta sẽ không ở bên ngoài phiêu bạt tìm ngươi hơn một năm, từng ngóc ngách của đại lục cũng không buông tha. Ngươi biết ta mỗi lần tiến vào một thành thị đều ôm hy vọng mong manh, rồi lại lần lượt thất vọng đau khổ không? Ngươi biết ta vì tiến Ma giới tìm ngươi có bao nhiêu khó khăn không? Nhưng ta tìm ngươi lâu như vậy, câu nói đầu tiên ngươi nhìn thấy ta lại là hỏi ta 'tới làm cái gì', sau đó nói đã từ bỏ ta... Ngươi mọi cách sủng ái Vân Khinh La, ở trước mặt ta đối nàng đủ loại che chở, rõ ràng ngươi là thật sự không cần ta..."
Những nỗi oan ức bị nàng đè nén sâu trong óc lại lần nữa dâng lên, hốc mắt nàng cay xè: "Là ngươi đổi lòng, sao ngươi lại không biết xấu hổ đến chỉ trích ta? Đế Phất Y, ngươi không thể không nói lý..."
Nàng giơ tay xoa xoa đôi mắt, lau nhẹ một tay vệt nước: "Ta buông tay là bởi vì không muốn làm ngươi khó xử, muốn thành toàn ngươi..."
Vì quá để ý đến cảm nhận của hắn, hạnh phúc của hắn, cho nên nàng mới khổ sở như vậy, làm mình giống nữ chính khổ tình, chẳng những vì thành toàn mà buông tay, còn cứu tình địch...
Nàng đều cảm thấy mình sắp bị Thánh Mẫu nhập hồn, hắn cư nhiên còn oán giận nàng buông tay dễ dàng?!
Mẹ kiếp, nào có chuyện vô lý như vậy!
Cố Tích Cửu nếu là nữ tử kiều nhu, lúc này chỉ sợ sẽ tức giận đến 'tiểu quyền quyền đấm ngươi ngực', nhưng nàng không kiều nhu, cho nên nàng rất muốn tặng hắn một cái chân ấm áp (đá một cú), đem hắn đá bay!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play