Trúc ốc này có cảm ứng với Trúc Độc Thanh, hắn lập tức mở trúc ốc ra, dỡ bỏ nó.
Nhìn thấy Cố Tích Cửu chậm rãi bước ra, hắn mỉm cười: “Sư phụ, chúc mừng đan thành!”
Cố Tích Cửu tuy rằng rất mệt mỏi, nhưng tinh thần lại sảng khoái: “Những người khác đâu?”
Trúc Độc Thanh hừ một tiếng: “Đế Phất Y đang đả tọa nghỉ ngơi, Vân Khinh La bị thương, hai hộ vệ của nàng đang trông chừng nàng. Họ đang nghỉ ngơi ở bên kia.”
Nơi Đế Phất Y ngồi không xa tiểu trúc ốc, nên Cố Tích Cửu đi vài bước liền thấy hắn.
Hắn khoanh chân ngồi ở đó, đôi mắt khép hờ, nhìn qua giống như Phật đà, tĩnh như núi nhạc.
Hô hấp Cố Tích Cửu khẽ nghẹn lại, Đế Phất Y như vậy luôn cho nàng một cảm giác tim đập nhanh, dường như đã gặp hắn như vậy từ rất nhiều năm trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play